Nghe em nói, này anh!
Ngày em nói với anh: Đừng đi!
Là bởi thực lòng em rất cần anh – lúc đó.
Cho tim yêu bé nhỏ
Cho kẻ hành khất cả đời đi tìm kiếm thương yêu
Cho sớm nắng mưa chiều được rúc vào vòng tay anh rộng lớn
Cho những đêm mỏi mệt gối đầu lên vòm ngực anh và ngủ thiếp một giấc dài
Cho những đứa trẻ sau này được sinh ra – đẹp như thiên thần và giống anh đến cả cái nhíu mày lặng lẽ
Cho những bữa cơm em nấu đợi anh về
Bình yên nghe Dưa Hấu, Dưa Leo gọi từng tiếng Ba! Mẹ!
Cho Gia Đình Nhỏ – những An Yên
Ngày em nói với anh: Hãy cứ đi – Nhưng nhớ quay về – Em sẽ đợi.
Là bởi thực lòng em vẫn muốn có anh cho ngày tháng rộng dài
Cho những buổi sáng em thức dậy bên cạnh anh – người đàn ông của riêng em
Cho những chiều lê la trà đá, những đêm rong ruổi Chợ Hoa, Cầu Long Biên yên ả
Vầ chúng ta – sẽ lại cuốn riết vào nhau trong những yêu thương chưa bao giờ thôi ồn ã
Để nếu có đi đâu xa, em vẫn luôn tin rằng anh biết có một gia đình luôn chờ đợi anh trở về
Thương yêu lấy anh và cố gắng cho anh
Là Em – va các con. Nhỏ bé.
Ngày em nói với anh: Dù thế nào em vẫn yêu anh.
Là bởi thực lòng em biết ta đã thuộc về nhau trong chính giây phút đó
Dáng người bé nhỏ
Mắt ướt môi mềm
Và sự ích kỉ hờn ghen
Chỉ là để lại được rất đàn bà trong những tháng ngày của anh
Riêng anh thôi!
(Ngày em nói với chính mình: Muộn rồi!
Là bởi thực lòng em biết chuyện chúng mình dang dở
Tình yêu vẫn còn ở đó
Em cũng ở đó – vẫn còn
Chỉ có anh là đã rất xa thôi.
Và nếu ngày nào đó em thôi không còn nhắc nhở Anh – Em
Là bởi thực lòng em hiểu chúng ta đã không còn gì nữa
Tình yêu – ừ thì vẫn còn ở đó
NIềm tin đã từng bị vỡ – nay chắc cũng được chữa lành
Có thể anh (ừ, có thể thôi) sau những rong chơi
Đã trở về nhọc nhằn mệt mỏi
Nghĩ về Gia đình và những đứa trẻ
“Suýt nữa” – là của anh
Em. Chắc chắn là vẫn ở đó thôi anh – chẳng bao giờ đi đâu xa cả.
Nhưng đã thuộc về một người khác. Có lẽ, từ hôm qua)
ủng hộ mình với nhé bạn http://www.marry.vn/blog/62948-nha-la-noi-yeu-thuong
bai thơ hay mà buonf quá
niềm tin là điều quan trọng nhất trong tình yêu, đã vỡ không gì có thể hàn gắn được
đọc đoạn cuối mà thấy buồn
Em. Chắc chắn là vẫn ở đó thôi anh – chẳng bao giờ đi đâu xa cả.
Nhưng đã thuộc về một người khác. Có lẽ, từ hôm qua
Xót xa….