Em mệt rồi không nói nổi lời yêu
Những chuyện cũ cũng không còn muốn nhắc
Quá khứ em là những chiều yên lặng
Tôi ngồi nghe tiếng rạn tim mình
Em mệt rồi không nói nổi lời yêu
Sợ hứa điều gì rồi sau này quên mất?
Sợ không thành, rồi lòng em dằn vặt
Sợ hẹn thề như sóng sợ xa khơi?
{ Trích: Em mệt rồi không nói nổi lời yêu – Nguyễn Thiên Ngân }