Có một người phụ nữ trong đời là một trải nghiệm hỗn độn.
Có những lúc mắt họ tóe điện, đầu bốc hỏa, giận dữ đập tan cả bộ bát đĩa rồi đạp cửa bỏ đi, dọa sẽ không quay về. Một tiếng sau hối hận, lò dò về nhà phát hiện bạn trai đang cặm cụi dọn dẹp đống hoang tàn đổ nát, không trách móc một lời, chỉ u sầu nhặt cái khung ảnh vỡ rồi lạnh lùng hỏi: “Em nói sẽ không về. Tại sao vẫn còn chưa đi đi?” thì mới òa lên nức nở vì biết mình sai.
Nhưng mà cũng chính họ, e lệ níu tay bạn ở lại bằng một nụ hôn, phát hiện trong câu chuyện vui vẻ của bạn một chút mệt mỏi, một li buồn mà đột nhiên âu yếm ân cần. Đỡ lấy thái sơn đang sụp đổ là họ. Vật ngã con tuấn mã tự do như tùy phong cũng là họ.
Cô hoài tịch mịch, điên rồ khoái trá, yêu kiều diễm lệ, u sầu tan nát… Tất cả đều là họ.
Nếu một người phụ nữ không có những lúc trẻ con như thế, nếu một cô gái không có những lúc đằm thắm dịu dàng như thế, tôi đã không xiêu lòng.
Tất cả đều là phụ nữ, phụ nữ vốn dĩ rất khó hiểu
Mình càng bí ẩn, sẽ có người càng muốn khám phá
Với mình không cứ là phụ nữ, một con người luôn bí ẩn đối với một con người.