Nghe thiên hạ nói nhiều về chuyện Hôn nhân là mồ chôn tình yêu, rồi con trai khi yêu và làm chồng là 2 thái cực, Vậy nên từ lâu rồi mình đã hạ quyết tâm: sống không thỏa mái ta sẽ chia tay.
Nhưng bây giờ khi gần đến ngày cưới, đã thấy hụt hẫng rồi
Kiểu như trước đây đi đá bóng sẽ nhắn tin trước khi đi bảo anh đi đá bóng, nếu có ở lại ăn nhậu sẽ mượn điện thoại bạn để bảo: A quên đth ở nhà – em đừng nhắn tin hoặc A về muộn…
Còn bây giờ: Makeno – có gọi hàng trăm cũng kệ
Quan tâm biến thành quản lý
Hoặc những khó khăn trong tcam với gia đình tương lai
Qua nhiều lần gặp gỡ và va chạm, m tủi thân lắm, bới người ấy không biết bênh vực và đứng về phía mình
Hoặc giả chỉ biết nói mà không có hành động gì thiết thực
Những mong muốn trong cuộc sống của mình: VD như muốn có 1 căn nhà để sống ổn định ở HN… nhiều khi cảm giác không được chia sẻ
Mình cứ băn khoăn hoài rằng đây chỉ là stress tiền hôn nhân, hay thực sự sẽ trở thành khó khăn trong cuộc sống?
Hôm qua mình bảo: Không cưới xin gì nữa mà chỉ nhận được mỗi 1 tin nhắn: thôi đi, đừng giận nữa – Như 1 trò trẻ con.
Mình lăn tăn lắm, muốn bảo mẹ: con sẽ nghe lời – không lấy chồng nữa nhé
Nhưng lại sợ vì tiệc đặt rồi, thiệp in rồi…
Cơ mà thà bây giờ cả nhà buồn đau còn hơn sau này mình hối hận? hay mình nên im lặng bỏ qua – làm đứa con không ích kỷ
Có cô dâu nào như mình không?