Anh là một người phải nói là khô khan không có một tí xíu lãng mạn nào để gọi là. Còn mình là con gái lớp Văn, nên tâm hồn đa cảm và lãng mạn, hay mơ mộng lắm. Chẳng hiểu ông trời nghĩ thế nào mà lại gắn kết chúng mình lại với nhau, phải chăng ông muốn hai đứa mình bổ sung cho nhau.
Mình nhớ rất rõ ngày tình nhân năm ấy, cách đây 7 năm. Hơn 7h30 tối anh đến nhà đón mình, hai đứa chở nhau chạy xuống biển. Lần đầu tiên đi biển vào buổi tối cảm giác rất tuyệt vời, trăng thanh gió mát và rất yên bình. Và chỉ có hai đứa mình. Vừa đến biển mình đã chạy ào xuống biển để nghịch nước, bỏ mặc anh tìm chỗ gửi xe. Đứng dưới biển nhìn lên thấy anh mang theo một hộp quà khá to. Sao lúc nãy mình không thấy nhỉ? À chắc là anh để trong cốp xe rồi. Anh tiến đến và đưa hộp quà cho mình. Bảo mình hãy mở hộp quà ra đi. Mình đón lấy và mở ra, không biết anh tặng gì trong lễ tình nhân này. Mở gói giấy đầu tiên chẳng thấy quà đâu, mình rất bất ngờ, nhìn anh, anh bảo "em mở nữa đi", "anh làm em tò mò ghê luôn'. Mở đến lần thứ 4 mới thấy hộp đựng trang sức nhỏ bên trong. Anh cầm hộp trang sức trên tay mình mở ra. Ố! là 1 chiếc nhẫn. Bất ngờ anh quỳ xuống và nói với mình:
" Anh nguyện sẽ ăn cơm em nấu đến hết kiếp này, em làm vợ anh nhé?"
Mình đã rất hạnh phúc, giờ nghĩ lại lòng vẫn còn cảm thấy lâng lâng cảm xúc hôm ấy.
Ngày cưới: 20/06/2008
Màn cầu hôn như vậy là quá lãng mạn rồi. Hai anh chị hạnh phúc nha
Hai anh chị thật dễ thương!!!
Mình chúc hai bạn luôn luôn hạnh phúc !!!
vote cho mình để niềm vui nhân đôi nha, cảm ơn bạn nè :
ủng hộ 2 anh chị
... Xem thêm Đóng lạiBạn ủng hộ mình với nhé, cảm ơn bạn. http://www.marry.vn/cau-hoi/bo-cau-dua-thu
hai bạn lãng mạn quá, cầu hôn nơi biển vắng thích nhỉ, ủng hộ bạn