Hạnh phúc là sáng có việc để đi làm
Chiều có nơi để về, và nơi ấy có người yêu thương mình ngóng đợi…
Hạnh phúc là tối có bữa cơm nóng để ăn, có tiếng cười rộn rã vang lên trong căn nhà nhỏ…
Người ta kiếm tiền để đảm bảo cho gia đình mình đầm ấm,
Làm việc đến mức mà nhà vắng vẻ lạnh tanh,
vợ chồng lục đục, con cái lêu lổng…
thì lúc đó, ta biết mình nên dừng lại để giữ cái nào quan trọng.
Hạnh phúc không chỉ ở đích đến, mà còn nằm ở đường đi.
Nếu đi đường quá khổ sở mà đích đến cũng chẳng đạt được thì cái việc đi đó chỉ là vô nghĩa.
Chúng ta, đừng để đến già mới nhận ra: Mình đã lạc đường.
Sống, hãy biết điều gì là quan trọng nhé ^^
P/s: dạo fb của một người ảnh, đọc dòng chia sẻ của anh ấy mà thấy chuẩn quá. Hạnh phúc đâu phải là lớn lao, xa vời, để có được hạnh phúc không khó, nhưng để giữ gìn không phải ai cũng biết…
Hạnh phúc là một hành trình, đẹp nhất.
hạnh phúc là có một nơi để về và có người ngóng trông
đúng rồi bạn đi đến hạnh phúc là cả một quá trình
cái gì cũng vậy có xây đắp, gìn giữ thì mới vững bền phát triển mà
vậy đó, để mất rồi mới biết quý