Tên: Hồ Thu Trang
email: [email protected]
Lần đầu tiên gặp anh, em thất tình. Lần thứ hai gặp anh, em bị người yêu mới của người yêu cũ ghen ngược, chọc tức phát khóc. Lần thứ ba gặp anh, em bị té khi cố gắng chạy xa anh vì sợ bị …xui. Nhưng mà số trời run rủi, chân em ngắn không chạy thoát khỏi ý trời. Thấy em té, anh lật đật chạy đi mua bông băng thuốc đỏ và mắng em một trận vì tội hậu đậu. Không rõ vì tủi thân hay vì đau, em khóc thảm thương một trận, khiến cả trường nhìn anh với ánh mắt khó hiểu. Cái mặt đỏ bừng cùng ánh mắt không biết làm sao của anh lúc đó làm em cười quên cả khóc. Nhờ vậy mà mình quen nhau. Anh quân tử, không biết đầu cua tai nheo ra sao, nhào vô chịu trách nhiệm vì làm em té??? Có người chịu, em cũng không ngu gì từ chối. Vậy là ăn chùa, uống chùa, xe ôm chùa, rồi không biết từ lúc nào em bán bản thân để trả nợ cho những lúc ăn chùa của anh…. Sao em cứ có cảm giác, em bị bán lên thuyền giặc vậy anh???
em cười quên cả khóc…thật dễ thương