Tên: Phạm Thanh Thảo
email:[email protected]
“Nhất cự ly, nhì tốc độ”, câu nói của ông bà ta cấm có sai. Nếu không, làm sao một đứa con gái bình thường như em lại lọt vào mắt xanh của hot boy bóng rổ. Nhà gần nhau, em lại chơi với đứa em trời đánh của anh từ nhỏ, đối với anh, em cũng được xem như “người trong nhà”. Tất nhiên, đặc cách của người trong nhà là thỉnh thoảng được anh xem như em gái, nện cho vài cú trên đầu :'(
Cứ tưởng mọi chuyện chỉ như vậy. Em, vẫn là em gái hàng xóm hiền lành. Còn anh là người anh hàng xóm đẹp trai nếu không có chuyện em được bạn lớp bên tỏ tình. Em không dám nói với ai, chỉ nói với mình anh. Không sao quên được gương mặt tức cười của anh lúc đó, anh tức giận xé thư và hù sẽ mách mẹ em nếu em có “ý đồ” gì với bạn đó. Anh đưa rước em đi học để tránh cho em có ý định không đàng hoàng. Anh qua dạy em học vì lo em ngu ngốc sẽ không đậu được đại học. Anh đưa em đi nhà sách để mua sách… Cứ như vậy, ngoài thời gian ngủ, anh lúc nào cũng lượn lờ xung quanh em. Mãi cho đến khi em đậu đại học, anh mới tỏ tình. Anh nói anh sợ ảnh hưởng em. Anh không biết em đã hạnh phúc ra sao vào giây phút đó, em còn nghĩ mình mãi mãi chỉ có thể đóng vai em gái, đứng bên lề cuộc sống của anh. Cuối cùng, thần hạnh phúc ũng mỉm cười với đứa con gái hậu đậu là em. Em vui vì có thể cùng anh trải qua tương lại. cùng anh đi đến cuối con đường của chúng ta.
Hạnh phúc là những góp nhặt từ những điều đơn giản và bình dị nhất
Chúc mừng cho cái danh nghĩa tốt đẹp của hai bạn nhé!
Nói túm lại cũng may nhờ danh nghĩa em gái anh trai nên mới có ngày hôm nay. hhih