Em muốn làm cô dâu của anh muốn được mặc lên mình chiếc váy trắng bồng bềnh , trùm chiếc khăn voan mỏng manh , cầm bó hoa nhỏ xinh sánh bước bên anh.
Giờ thì em vừa già vừa xấu. Lấy người có vợ có con rồi còn khó đừng nói tới chuyện trai chưa vợ. Mỗi lần đi qua cửa hàng váy cưới, em lại chạnh lòng rơi nước mắt. Anh có biết, em sợ nhất là điều gì lúc này không? Em sợ người ta mời cưới, sợ phải đi đám cưới, gặp đông người, rồi sợ họ hỏi những câu hỏi mà em không bao giờ muốn trả lời.