Những ngày sau chia tay em bơ vơ, lạc lõng. Giọt nước mắt mặn đắng chực trào trên khóe mi, vài lời yêu thương ngẹn ứ nơi con tim nguội lạnh.
" Người bước đi rồi
Con đường ngày ấy chia đôi
Lòng ai dậy sóng, môi ai mỉm cười"
Nỗi đau ấy như ngàn vết dao đâm. Sâu, đau, bật máu mà môi vẫn mỉm cười. Nỡi nhớ là thứ vũ khí gây tổn thương nặng nề hơn tất cả. Nhưng em là cô gái mạnh mẽ anh à! Bây giờ tất cả chỉ là chuỗi kí ức đã ngủ quên. Có lẽ sẽ chẳng bao giờ thức dậy đâu, em đã phù phép rồi! Cuộc đời một đứa con gái chả nhẽ không có gì khác ngoài tình yêu? Không, cuộc sống muôn màu em khám phá hết – ngoại trừ tình yêu. Tình yêu thiên trường địa cửu. Nực cười thật đó. Em vẫn sống tốt khi không có nó, sống rất tốt. Ở tuổi 20, tình yêu là một thứ đáng ghét và đáng sợ.
Cứ mải miết chạy, để rồi đến một lúc chợt nhận ra ta như già nua giữa lòng Sài Gòn trẻ trung, năng động. Hối hả trong cái nắng gay gắt ngày cuối thu, chếnh choáng say cơn mưa rào bất chợt. Lòng bồi hồi những ký ức mông lung. Có quá trễ để nuối tiếc? Có quá muộn để tương tư???
Giờ đây cô gái 22 tuổi đã khác. Chờ một người yêu em, chờ một người vì em mà quay lưng với cả thế giới này. Em muốn anh ấy thấy được cô dâu của anh ấy, xinh đẹp đến nhường nào.
Em sẽ là cô dâu rực rỡ chờ anh ở "Dạ Vũ Tình Yêu". Hãy đến nhanh anh nhé, vì em đã sẵn sàng rồi đây! 😉 😉
chúc bạn hạnh phúc
hãy sống vui vẻ bạn nhé
chúc bạn may mắn và luôn luôn vui vẻ
bạn xinh lắm :)))
Good luck!!!