Em muốn làm cô dâu ngày hôm nay, chàng ngốc!
Ngày trước, có người con trai nào nhắc tới từ "cưới" với em là em xách dép em bỏ chạy, chạy bạt mạng, chạy gọi là bán sống bán chết. Như kiểu em nhìn thấy "ác quỷ" ấy, ai bỏ chạy, em bỏ lại cuộc tình dang dở, bỏ lại những người dành tình cảm đặc biệt cho em. Có lẽ cũng chỉ bởi lúc đó em quá yếu đuối, em quá sợ hãi, sợ hãi để làm một người vợ tốt, sợ hãi làm một bà mẹ, sợ hãi cảnh ngày ngày về chăm sóc cho chồng con, em sợ đủ điều, em sợ em không làm tròn trách nhiệm, không mang lại hạnh phúc cho người yêu thương em. Cho đến một ngày…………
Anh! Một người đối với em rất rất bình thường, à mà không, cũng có đặc biệt đấy chứ. Một tên con trai chút chút là nước mắt rơi, ăn rồi khóc hoài. Ngay cả tỏ tình với em mà còn ngồi khóc huhu. Trong đầu em lúc đó nghĩ: "Trời ơi! Sao trên đời lại có thằng đàn ông đi tỏ tình với gái mà khóc như mưa thế này?" và lúc đó em còn nhe răng ra cười, còn anh cứ thế nước mắt nước mũi tèm lem. Em càng nhìn càng cười, còn anh chỉ nhận được câu trả lời rất chi là phũ phàng "Xin lỗi anh, và cảm ơn anh đã dành tình cảm cho anh nhưng em đã yêu thầm người khác rồi", anh lại khóc và em chẳng hiểu sao anh đàn ông mà nước mắt ở đâu nhiều thế?
Nhưng không vì thế mà anh bỏ cuộc, anh càng ngày càng đeo bám em, em phải lấy câu người gì đâu bám như "đỉa đói" ấy, đuổi không đi, chửi không đi. Em nghĩ cách làm sao cho anh ghét em nhất, cho anh nhìn ra mọi điểm xấu của em, em còn nghe người ta bày con gái phải nhẹ nhàng, ăn uống tế nhị, đi ăn với bạn trai phải ăn ít, …em toàn làm ngược lại những điều ấy vậy mà không hiểu sao chẳng có tác dụng với anh. Cuối cùng em chỉ còn cách nói thẳng với anh, mà chẳng cần biết anh suy nghĩ gì, mà em cũng chẳng thèm suy nghĩ, nói xong tính sao thì tính và đến đâu thì đến.
Và cái gì đến cũng đã đến. Đến bây giờ, chỉ còn có 1 tuần nữa là hai bên gia đình gặp mặt, em chợt nghĩ lại khoảng thời gian lúc đó sao em dại dột thế. Lúc đó em chợt nói: "cưới em làm vợ nhé" anh gật đầu lịa lịa, hỏi anh "thế bao giờ cưới?". Anh nói: "càng nhanh càng tốt", thế là chúng ta chính thức là người yêu, trong khi đó cả anh và em đều biết một điều rằng em không hề yêu anh.
Những ngày tháng sau đó anh luôn bên cạnh em nhưng tâm trí em luôn hướng về một người khác, em biết anh buồn, anh đã khóc rất nhiều, em để mặc cho anh khóc, thậm chí còn ngồi cười khi thấy anh khóc, nghĩ lại em thấy mình lúc đó sao vô tình quá vậy. Nhưng cuối cùng anh vẫn là người thắng cuộc, chẳng phải bây giờ em đã dành trọn tình cảm của em cho anh rồi còn gì nữa, vậy mà đôi lúc anh còn ghen, còn giận hờn, đôi lúc chỉ muốn đập anh một trận cho bỏ tức vì cái tội hay ghen và nhiều lúc khờ khạo đến bực mình. Mà nói thế thôi chứ em biết anh cưới em rồi thì anh sẽ bị em oánh thường xuyên thôi à.
Đến giờ này đối với em chuyện làm một người vợ nó không có gì khó cả, có lẽ đó là tâm lý của đa số những cô gái chuẩn bị cưới chồng. Mà tính em thì chẳng sợ gì hết, em tự tin em đủ khả năng để mang lại những điều tốt đẹp nhất cho anh, chỉ là anh ngày nào cũng sẽ chịu cái tính như bà già của em, suốt ngày nghe em càm ràm thôi.
Nhưng mà anh quyết định chui vào hang cọp rồi thì đừng mơ chạy thoát ra. Em muốn mặc chiếc áo cưới tinh khôi bước vào nơi thiêng liêng nhất, bước vào thánh đường. (Ngày em còn bé thường xem phim Hàn Quốc, mấy phim tình cảm cứ yêu nhau đau khổ rồi kết thúc là đám cưới hạnh phúc, cô dâu bước vào thánh đường. Cha hỏi chàng trai "con có chấp nhận cưới cô A làm vợ dù có khổ sợ, ……gì gì đó cái câu mà em cũng cẳng thuộc nữa" và chàng trai trả lời con đồng ý. Cha quay sang hỏi cô dâu cũng câu tương tự. Kết thúc là cô dâu chú rể hôn nhau trong thánh đường. Hí hí. Lãng mạng cực kỳ cơ. Và em ước lớn lên em cũng được như thế).
Vài tháng nữa em sẽ được mặc chiếc áo cưới tinh khôi bước vào lễ đường, anh biết không? em trông ngóng, em chờ đợi, em háo hức, lúc đó em sẽ là cô dâu đẹp nhất và anh là cái tên mà em sẽ phải gọi bằng "chồng", đôi lúc em không thích điều đó lắm. Cơ mà em muốn có cái đám cưới thật là "hoành tá tràng". Em muốn anh sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất.
Và điều em muốn nói với anh "em biết tối nay về anh sẽ nói em ghê, gì đi chia sẻ luôn, ngày mai mọi người đồn ầm lên". Và lúc đó em là người sẽ xụ cái mặt xuống, nhìn anh với vẻ hối lỗi. Mà thôi kệ, em hôm nay chia sẻ tình cảm rồi nên từ nay về sau đừng có mà ngồi buồn vu vơ, ngồi ghen rồi khóc nữa nha anh. Sắp làm chồng rồi thì mạnh mẽ lên nha, đừng tí tí rơi nước mắt, em không dỗ được đâu, mà ngược lại em ngồi cười anh đó (chỉ đơn giản là em thấy mắc cười thôi). Ơ mà anh này, em không chọc quê anh đâu nha, tối đừng úp mặt vào tường tự kỷ nhé. Chuẩn bị tinh thần làm chồng em nhé!
Chuc ban dat dc dieu ban muon. Gui binh luan gjup minh nha
Chúc bạn hạnh phúc. Click Love vs comment giúp mình để cùng nhau vào top may mắn nhé!
Cùng trở thành những cô dâu xinh đẹp nhé !!!
vote cho bạn, chúc bạn may mắn nha :))
ủng hộ bạn nà