– Cái gì vậy chị?
– Quà của Phương tặng em đó.
– Quà á? Sao lại tặng quà?
– Ai biết, nó rủ chị đi Bát Tràng và nó mua cho em đấy.
Chị anh đưa em gói quà được bọc bằng tờ báo rất đơn giản, em cầm trên tay mà cảm thấy rất ngạc nhiên và thật buồn cười. Anh và em vừa mới biết nhau hôm qua, khi chị anh (chị con bác anh và em thì đang ở trọ nhà bác anh) rủ em đi chơi 1000 năm Thăng Long, em thích lắm hào hứng đi luôn vì quả thực từ khi lên Hà Nội học em vẫn chưa biết hồ gươm như thế nào, do trường em học là ở ngoại thành, em mới lên đất Hà thành quen ít bạn bè đặc biệt rất say xe lên sợ xe bus không dám đi đâu luôn. Tối hôm đó đi chơi, có cả anh, mẹ anh, em trai anh nhưng em chẳng ngại tý nào cả vì chị anh giới thiệu đây là cô và 2 em của chị ( khi đó em nghĩ anh chắc học cấp 2 ). Anh đèo em trai và chị gái, mẹ anh đèo em, đi đường mẹ anh hỏi chuyện em và kể luôn anh bằng tuổi em, em giật mình – trời ơi trông non như trẻ con, lại gầy gò nhỏ con thế kia mà bằng tuổi mình á, cứ tưởng tầm lớp 9, lớp 10 (em nghĩ bụng vậy), và đương nhiên trông anh vậy không lọt vào mắt em rồi. Đi chơi anh chỉ dắt díu thằng em anh, còn em đi cùng chị và mẹ anh nên 2 đứa cũng chẳng bắt chuyện câu nào, đúng hơn chắc là anh ngại em haha. Vậy mà hôm nay anh mua quà chỉ dám gửi qua chị anh để đưa cho em, chứ anh không dám đưa, em mở gói quà:
– :O 1 con dê
Em phá lên cười như 1 con điên, 2 đứa bạn cùng phòng cũng cười không nhặt được mồm luôn, không hiểu tại sao anh tặng em con dê, ý anh bảo em là con dê, hay anh là con dê cụ đây. Anh khiến em thật khó hiểu, chả ai đi tán gái như anh cả =)))))
Những ngày sau đó anh nhắn tin cho em và mình toàn nói chuyện vu vơ, hỏi han bình thường như 2 người bạn trò chuyện, anh không phải người khéo nói hay tán tỉnh em như những người con trai khác, chính xác hơn thì anh vẫn con nít mà, chưa yêu ai và cũng chưa biết tán tỉnh ai. Trò chuyện với anh em cảm thấy rất thoải mái nhưng trong đầu không hề nghĩ rằng anh đang tán em hay em có thể thích anh. Sau vài ngày cứ như vậy, em muốn tìm việc làm thêm vào thời gian rảnh rỗi, em nhờ anh lai em đi tìm việc – đó là lần đầu tiên mình đi cùng nhau, mà em chả có cảm giác gì 🙂 . Nhưng chính vì sau hôm đó, anh mới dám rủ em đi chơi. Một hôm em nhận được tin nhắn của anh:
– Sắp sinh nhật t rồi.
Em thấy lạ, sao mới biết nhau, không ai nói sao anh biết sinh nhật em ( em tên Trang, hồi đó mới quen lại bằng tuổi nên nói chuyện toàn xưng tên), em thắc mắc không biết "t" ở đây là trang hay tớ, tại cũng sắp sinh nhật em, mà chẳng nhẽ cũng sắp sinh nhật anh, mà em hỏi đâu anh lại khoe làm gì chứ???? Em không biết trả lời thế nào nên không nhắn lại luôn. Tối hôm đó anh đến đón em đi chơi, trên đường về anh khoe:
– Sắp sinh nhật tớ rồi đấy, biết ngày nào không?
– Không, nói đâu mà biết…
– Đoán đi
– Chịu, nói thì biết thế, quan tâm làm gì
– 10/10 đúng ngày 1000 năm Thăng Long đấy.
( Em cười như 1 con điên nhặt được tiền)
– Sao cười kinh thế, hãnh diện thế mà cười à.
– Gọi đây bằng chị đi, tớ sinh trước cậu 1 ngày, 9/10 đó ha ha ha ( em cười đắc trí, và cũng hiểu luôn tin nhắn lúc chiều anh gửi)
– Điêu, làm gì có chuyện đó, đùa đấy à?
– Ô ai đùa làm gì? Không chấp nhận được sự thật à?
– Không tin, vô lý
– Không tin cho xem chứng minh thư nè
– Đâu đưa đây kiểm tra, làm gì có chuyện thế được
Em đưa anh xem thật, anh mắt tròn mắt dẹt và cứ thắc mắc mãi đến lúc về đến nhà. Và chuyện kỳ lạ thật sự đã xảy ra đó anh! Em và anh 2 con người xa lạ, trái đất thì rộng lớn bao la, duyên số đưa đẩy thế nào cho mình gặp nhau, quen nhau và rồi yêu nhau từ lúc nào chẳng hay. Và em cũng đã dọn xuống nhà anh ở trọ, cùng ở 1 nhà đến nay đã là gần 5 năm rồi. Ngày nào mình cũng gặp nhau, ăn cùng nhau, đi đâu cũng có nhau. Em được nhìn thấy từng ngày anh thay đổi như thế nào, anh giờ cao hơn trước, đẹp trai hơn, béo tốt hơn, trước đây khi quen em anh mới chỉ là 1 cậu thanh niên cao 1,70m nặng 52kg thì bây giờ anh cao 1m74 và nặng 65kg đúng chuẩn 1 người đàn ông đủ độ cao to đẹp trai và hợp với em 🙂 duy chỉ có tình yêu anh dành cho em là chưa ngày nào thay đổi, mà hơn thế em cảm nhận được tình yêu ấy ngày càng mãnh liệt hơn, thắm thiết hơn, ấm áp hơn và đặc biệt trưởng thành hơn.
Đã nhiều lần, em thắc mắc vì sao anh tặng em con dê, trong khi em và anh đều là tuổi khỉ, sao anh không tặng em con khỉ hay con gì đó dễ thương, mà lại tặng con dê không sợ em hiểu lầm à? Anh cũng không giải thích được, khi đó anh chọn mãi không thấy con nào đẹp, thấy con dê xinh nhất lên anh chọn để tặng em, cũng chẳng nghĩ gì, đây cũng là lần đầu tiên anh mua quà tặng cho 1 người con gái.
Đến nay, gần 5 năm quen và yêu nhau, anh cũng đã tặng em rất nhiều món quà giá trị, lãng mạn, và gần đây nhất là chiếc nhẫn cầu hôn để rồi tháng 10 này em sẽ lên xe hoa cùng anh (cũng vừa tròn 5 năm) thì với em con dê ấy vẫn là món quà đặc biệt nhất, ý nghĩa nhất bởi nó là món quà đầu tiên anh tặng em – người con gái đầu tiên của anh và cũng là người cuối cùng, người vợ duy nhất của anh và là người duy nhất anh mua quà tặng vào tất cả những ngày lễ ngày kỷ niệm. Và anh, món quà giá trị nhất mà tạo hoá ban tặng cho em!
Chúc bạn biến giấc mơ đến Nhật Bản thành hiện thực trong thời gian sớm nhất nhé !!!
Bạn love, like và comment câu này giúp mình với: http://www.marry.vn/cau-hoi/nhat-ban-cho-toi-den Comment câu 15 từ để hợp lệ nhé!
Chúc hai bạn hạnh phúc và may mắn thực hiện được mơ ước nhé!
chúc hai bạn hạnh phúc nhé ủng hộ mình với nha http://www.marry.vn/cau-hoi/vi-ta-la-cua-nhau#comment-270003 hjhj
chúc bạn hạnh phúc và được chọn, bạn giúp mình like, love và bình luận trên 15 từ nhé, cảm ơn các bạn đă quan tâm bài dự thi TUẦN TRĂNG MẬT TRONG MƠ của mình
câu chuyện của bạn thật là hay, chúc hai bạn mãi mãi hạnh phúc và luôn ở bên nhau nhé