Em muốn nói với anh rằng, mười năm hay hai mươi năm sau, hai đứa cũng sẽ nắm tay thật chặt, cùng nhau vượt qua những quả đồi, những khó khăn, sóng gió phía trước. Ánh nắng sẽ in bóng hai đứa ở những nơi hai đứa đi qua cũng như cuộc đời này cũng sẽ in hình cả anh và em, cùng dắt tay nhau đi qua cuộc đời.
Em – một cô kiểm toán viên suốt ngày lù bù với cái laptop, lấy công việc làm niềm vui. Anh – một chàng kế toán ga lăng với suy nghĩ hướng ngoại. Anh luôn dành thời gian cho bản thân, luôn rỉ rỉ bên tai em dù có làm việc hãy cố gắng dành thời gian cho bản thân mình, đừng quá lao đầu vào công việc mà quên đi bản thân, quên đi những điều quan trọng khác xung quanh mình. Vì thế, anh thường chủ động mời em đi chơi, đi cà phê gặp gỡ bạn bè anh, đi xem anh đá bóng, đi xem phim với em. Nhưng, em vẫn thói quen ấy, mỗi lần anh hẹn đi chơi, em từ chối hết lần này đến lần khác, rằng em bận lắm, có mấy khách hàng đang cần báo cáo gấp….rồi hôm đó trong tuần mà anh, để cuối tuần mình đi chơi nhé anh.
Rồi khi đã qua mùa kiểm toán, anh muốn hai đứa dẫn nhau đi trốn khỏi Sài Gòn ồn ào, náo nhiệt đầy khói bụi. Nhưng, em lại lao đầu vào ôn thi. Vì trong mùa kiểm toán không có thời gian, em chỉ biết tranh thủ lúc hết mùa mà ôn thi và thi thôi. Thế là, anh – anh đợi em thêm nữa nhé, em thi xong rồi mình đi chơi. Ấy thế mà, em thi xong lại vào mùa kiểm toán nữa rồi. Thôi, ráng hết mùa nha anh. Lại một vòng lẩn quẩn.
Thế mà đã 2 mùa kiểm toán trôi qua, anh đợi hết mùa này đến mùa khác. Em biết anh cũng buồn lắm, nhưng đó là công việc, là niềm yêu thích của em nên anh không đành ngăn cản. Chỉ còn 2 tháng nữa là mình về chung một nhà. Nhưng, cưới xong là em bù đầu với mùa kiểm toán mới, mình cũng chưa thể đi tuần trang mật ngay được. Thôi, ráng đợi nha anh, đợi đến hết mùa năm nay, nhất định em và anh sẽ có thời gian hạnh phúc bên nhau, dưới cái tên gọi là HONEY MOON.
Em tưởng tượng rằng Tuần trang mật mình sẽ là ở Đà Lạt, ở đó lạnh lắm nhưng có anh ở bên sẽ vô cùng ấm áp. Anh sẽ nắm tay em đi hết các con phố Đà Lạt dưới cái se se lạnh, ăn mấy món ăn vặt nào là bánh căn, bánh mì xíu mại, nem nướng và uống sữa nóng. Anh sẽ nắm tay em đi len vào dòng người đi chợ đêm, em chạy nhảy lung tung xem mấy hàng bán đồ len, rồi mua mấy chú nhồi len về treo ví kỉ niệm. Anh sẽ dốc hết sức đạp vịt để đưa em đi ngắm quanh hồ Xuân Hương về đêm, nhâm nhi ly cà phê vùng núi. Ôi cái cảm giác thật tuyệt!
Sáng ra khi mặt trời nhố lên, em – quần áo tươm tất – đứng dưới cửa sổ gọi anh: Mình đi leo Liang biang đi anh. Cuộc hành trình bắt đầu.
Mình cùng nắm tay nhau leo lên đỉnh đồi, cùng lấy điện thoại selfie vài tấm hình với mấy chú ngựa vằn, tận hưởng cái không khí thoáng mát dưới ánh nắng nhẹ. Mình cùng ngồi ngắm đồi núi – một khung cảnh hùng vĩ có cả nắng, sương, gió, cây và núi. Và lúc này, cả thành phố Đà Lạt hiện ra trước mắt. Em ngồi luyên thuyên kể chuyện ngày xưa, về dự định của 2 đứa và việc 2 đứa sẽ sống như thế nào, trong đó quan trọng nhất là anh không được ăn hiếp em, có chuyện gì cũng nhường cho em phần thắng. Đùa anh thế thôi, chứ ngay lúc này, em muốn nói với anh rằng, mười năm hay hai mươi năm sau, hai đứa cũng sẽ nắm tay thật chặt, cùng nhau vượt qua những quả đồi, những khó khăn, sóng gió phía trước. Ánh nắng sẽ in bóng hai đứa ở những nơi hai đứa đi qua cũng như cuộc đời này cũng sẽ in hình cả anh và em, cùng dắt tay nhau đi qua cuộc đời.
Cái kết: anh cõng em xuống đồi vì em đã không thể đi nổi nữa rồi!
Em cảm ơn Marry đã tạo cho các bạn một sân chơi thú vị và ý nghĩa này.
2 bạn đẹp đôi quá! ^^
Chúc 2 bạn mãi mãi mãi hạnh phúc nha!
Qua đọc bài viết và nhận xét giúp mình với ạ 🙂 ! http://www.marry.vn/cau-hoi/trang-mat-trong-mo
cảm ơn bạn nha ^^
Câu truyện tình yêu của hai bạn dễ thương quá. Chúc hai bạn sẽ thực hiện được chuyến du lịch trăng mật như kế hoạch nhé. Hãy dành thời gian để nghỉ ngơi bên nhau nha.
... Xem thêm Đóng lạiHãy qua ủng hộ bình luận trên 15 từ bài viết của mình nữa nhé,
Thích ui đó nha, hihi, chúc 2 bạn may mắn trong cuôc thi.
Dễ thương quá nhen, lên Đà Lạt gặp khí hậu lạnh lạnh là tuyệt luôn. Chúc may mắn nha!