Có đôi khi, anh thấy mình thật ngốc….. nghếch.
Biết rằng xa mà dẫn xác tới hoài.
Đoạn đường dài anh gấp lại làm hai.
Bỏ trong túi,đi đường vòng rõ xấu.
Chân bước đi mà trong lòng nung nấu.
Biết gặp em anh chẳng dấu được lòng.
Chuẩn bị lời rồi mà rốt cuộc như không.
Anh phút chốc y như gà mắc tóc.
Này cô bé !.
Lần này đừng chạy nhé.
Anh biết em,đôi chân khỏe lắm rồi !
Anh sẽ đuổi theo em, chạy mãi không thôi.
Đến khi nào em thở không chạy nổi !
Để gặp em,chỉ vài lời muốn nói,.
Nhưng bên em lại chẳng nói được gì.
Hết nhìn mây rồi lại ngó đông tây.
Câu chuyện giữa chúng ta thành cụt ngủn.
Bình luận