Đà Lạt khúc tình se lạnh.
Ta trốn vào nhau nương náu chút hương lành.
Phố vắng tênh…
Đôi mắt em sóng hồ không phẳng lặng
Cứ chực trào… dạ khúc viết trăm năm
Đèn đường thuỷ chung
Soi lòng
Mặt nước hoá phồn hoa
Ta nắm tay ai bước qua ngày hoa mộng
Tán thông già ngơ ngẩn vệt triền xa
Đêm cởi áo dệt tranh
Đợi ngày mang xanh ngát
Ta dắt nhau khẽ khàng
Con phố dài thênh thang…
Bình luận