NGHIÊNG con nắng không lơi chèo mái
NÚI có già vẫn mãi xanh tươi
CẠN đầy nước chảy về xuôi,
SÔNG quê yên ả lòng người hoan ca.
CHẲNG giây phút lìa xa cách trở
RỜI một ngày lòng nhớ dạ mong
ĐÃ RẰNG LÀ NGHĨA VỢ CHỒNG,
DẪU CHO NGHIÊNG NÚI CẠN SÔNG CHẲNG RỜI.
Thơ Nhật Minh
Bình luận