Em chỉ cần một người nào đó ở bên cạnh, sẵn lòng chờ đợi, sẵn lòng chia sẻ. Người đó là người em thương, là người yêu thầm lặng đến và lưu lại thật lâu trong tâm trí em. Yêu thương em trao anh có thể không đủ đầy nhưng trọn vẹn. Vì khi yêu là đã toàn tâm toàn ý yêu thương một người. Em có thể trải lòng về nhiều điều khác nữa, nhưng chỉ cần anh hiểu em thôi là đủ.
Hạnh phúc như một tấm chăn hẹp, ai cũng cố với giằng co, nhưng nếu em không đủ sức, liệu rằng anh có kiên nhẫn để yêu thương? Em biết, đôi khi em thật sự khó chiều, cũng đôi khi vô cùng ương bướng, nhưng anh không thấy phiền, anh vẫn ở đó và cho em biết thế nào là quan tâm vô hạn. Vậy nên, anh à, em chẳng đòi hỏi gì nữa cả, chỉ mong rằng sau những tất tả ngược xuôi, anh vẫn kiên trì ở đó, chờ đợi em… chờ đợi em như một lẽ tự nhiên vậy, vì anh thích thế và em cần thế.
Bình luận