Trong cuộc đời… ta viết bản tình ca
Có anh và em đời gọi là chồng vợ
Người ta bảo chắc là do duyên nợ
Mỗi đứa một miền sao cắt cớ gặp nhau !
Bản tình ca với đầy những sắc màu
Có vui sướng, bình yên, khổ đau, hạnh phúc
Ta đã đi qua… biết bao mùa lá trút
Cảm nhận đến từng giây phút yêu thương
Nửa cuộc đời tóc ngấp nghé màu sương
Nhưng bản tình ca mãi vấn vương nồng ấm
Dòng thời gian… tình yêu càng sâu đậm
Có những nụ cười thấm đẫm… giấc mơ
Và mỗi ngày tặng nhau những vần thơ
Để biến bao giấc mơ sẽ trở thành hiện thực
Bản tình ca lung linh miền hạnh phúc
Hát bên đời với những khúc yêu thương
Bình luận