Chúng mình cưới nhau chỉ vì lười thôi anh ạ!
Anh lười chạy một quãng đường vừa quen vừa lạ
Trở về căn nhà trống huếch
Cầm chiếc lược trên bàn gỡ mấy sợi tóc của em.
Anh lười tám điện thoại hằng đêm
Vừa tốn tiền vừa khiến nỗi nhớ kéo dài thêm
Đầu gối thì co lại
Anh lười phải nhấc đàn gảy những nốt bổng trầm mê mải, thủ thỉ tiếng lòng
Sao chẳng có người nghe?!
Em lười mỗi sáng thức dậy ngóng đợi tiếng xe
Của người hẹn em ăn sáng,
Đưa em đi làm,
Trốn mưa dưới những hàng me
Bảo với em rằng chúng mình còn trẻ lắm!
" Anh đã sẵn sàng "lười" với em chưa?
Bình luận