Ngay cả khi nắm tay em, ôm em vào lòng. Anh cũng chẳng thể biết được chúng ta sẽ bền lâu bao nhiêu, chỉ cố gắng mỗi ngày trôi qua, tình thương được lớn dần theo năm tháng.
Để sau này dưới một mái nhà, em nấu ăn, anh dạy con học. Cuối tuần lại chở nhau xem phim, lê la hàng quán.
Để dù cho có những lúc hằn học, cãi vã chúng ta chỉ coi đó là cơn mơ, khi tỉnh dậy anh ôm em, em mỉm cười. Cuộc đời lại bình bình đạm đạm trôi qua.
Bởi vậy anh không nói anh yêu em, mà anh nói ANH CẦN EM!
st
Bình luận