Chồng là thánh, chồng là thần
Trượt chân rơi xuống cõi trần mà thôi
Nên vốn dĩ đã thế rồi
Đắng lòng vợ chỉ biết ngồi khóc than
Bụt hiện lên mới hỏi han
Nghe ta kể những trái ngang đời mình
Nghe xong…biến mất thình lình
Rồi gửi mail lại “tình hình…bó tay
Ta đành ngậm đắng nuốt cay
Vận công để viết thơ này kêu oan.
^__^
Bình luận