Mẹ yêu quý của con.
Con còn nhớ, ngày còn nhỏ, con hay bị mẹ đánh lắm. Mẹ con mình không hợp nhau hay sao ấy. Thế nên trong suy nghĩ non nớt của con, thì dường như con không phải con của mẹ. Con vẫn nghĩ có phải vì thế mẹ mới ghét con không. Nhưng rồi, theo thời gian, con lớn lên từng ngày dưới tình yêu thương, chăm lo và cả những lần trách mắng, thậm chí cả những lần mẹ đánh con. Mỗi lần con ốm, mỗi lần con đau hay những hôm con học hành khuya khoắt, vất vả… Mỗi bước chân của con đều có hình dáng mẹ, sự quan tâm, chăm lo, yêu thương của mẹ. Con chợt nhận ra rằng, cho dù mẹ có hay trách mắng, cho dù mẹ có hay đánh con nhưng tất cả những thứ đó đều xuất phát từ lòng yêu thương vô bờ bến của mẹ. Mẹ chỉ là muốn con tốt hơn. Mẹ chỉ muốn con ngày càng hoàn thiện bản thân mình hơn. Và mẹ muốn con có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Đến giờ, khi chúng con lớn hơn, cuộc sống cũng đỡ khó khăn. Chúng con cũng mua được cho mẹ những món quà nhỏ nhỏ bằng đồng tiền từ mồ hôi công sức của chúng con làm ra. Nhưng con biết nó chẳng thấm gì so với công lao trời biển của mẹ của cha dành cho chúng con. Con là chị cả, lớn nhất trong mấy chị em, cũng gần 30 tuổi đầu nhưng những lời yêu thương thật sự dành cho mẹ con cũng ngượng ngùng không dám nói. Con dù có lớn thì vẫn là đứa con bé bỏng của mẹ ngày nào. Thế nên, muôn đời, con cũng chỉ dám viết những lời tự đáy lòng để gửi cho mẹ như ngày còn bé thôi. Mẹ đừng trách con mẹ nhé.
Con biết, mẹ chỉ là một người bình thường. Mẹ con thậm chí mới chỉ học hết cấp 2. Mẹ không phải nhà báo. Mẹ không phải là cô giáo. Mẹ chỉ là một người nông dân chân lấm, tay bùn. Nhưng mẹ đã nuôi chúng con trưởng thành, khôn lớn, có công ăn việc làm ổn định. Các con của mẹ, đứa là nhà báo, đứa là nhà giáo, đứa là công nhân. Dù với đồng lương ít ỏi, cuộc sống còn nhiều khó khăn. Nhưng với chúng con tình yêu thương mẹ không thể nào nói hết bằng lời. Mẹ! Mẹ chỉ là một người mẹ bình thường như bao người mẹ khác nhưng mẹ là niềm tự hào của con. Con tự hào vì được làm con của mẹ. Mẹ hãy luôn giữ gìn sức khỏe, sống vui vẻ bên bố và bê con cháu mẹ nhé. Nếu có kiếp sau, con vẫn xin ông trời cho con được làm con của mẹ. Con yêu mẹ. Yêu mẹ nhất trên đời.
Chúc gia đình chị luôn vui nhé
Chúc mẹ chị nhiều sức khoẻ nha
Có lẽ mẹ lu ôn là người mà con cái nhớ đến đầu tiên. Tần tảo. Hi sinh lắm. Thương lắm chị nhỉ.
Vâng, như chị cũng vậy đi xa hay có gì vui cũng nhớ đến mẹ đầu tiên
Đúng là thế chị nhỉ.